Bộc phá

     

(Dân trí) - Như sợ thời hạn và tuổi tác khiến mình quên đi trong thời hạn tháng đánh nhau khốc liệt, đẫm máu tuy vậy rất đỗi hào hùng ấy, yêu cầu năm nào cũng vậy, cứ đang đến dịp kỷ niệm thắng lợi Điện Biên lấp là ông lại hặm hụi ghi chép lại hồ hết trang hồi ký.


Có lẽ vì điều ấy mà cho đến hiện giờ đã sát 80 tuổi, người lính già ấy vẫn còn đó nhớ như in từng giờ từng giờ trong mỗi trận đánh. Ông là Nguyễn Xuân chiến thắng (SN 1936, trên TP Thanh Hóa). Shop chúng tôi đến thăm ông lúc ngày kỷ niệm thắng lợi Điện Biên tủ sắp đến, ông vẫn ngồi cặm cụi ghi chép lại phần đông mốc lịch sử hào hùng mà mình thử dùng qua.

Bạn đang xem: Bộc phá

Ông tham gia Trung đoàn 174 trực thuộc Đại đoàn 316 vào năm 1952. Ông là giữa những nhân hội chứng sống trực tiếp tham gia đa số trận đánh to của chiến dịch. Ông nói ngày kia chỉ suy nghĩ đến làm thế nào đánh win giặc mà lại chẳng màng gì đến các vất vả gian nan. Cứ ngày thì tấn công giặc đêm lại đào hầm. Khi đêm xuống, những chiến sĩ bộ đội bắt tay vào đào hầm hào nhưng buổi ngày chúng lại tấn công sập. “Đất nơi này lại toàn khu đất đá sỏi, chân tay anh em ai nấy phần lớn bầm dập, tứa ngày tiết nhưng hình như ai nấy chẳng cảm thấy thấy khổ sở là gì” – ông vai trung phong sự.

Góp sức đến quả bứt phá 1.000kg cùng bắt sinh sống tướng Đờ Cát

Cái nhiệm vụ quan trọng là cùng đàn ôm quả bộc phá đặt ở đồi A1 để tạo ra thành một khối đột phá 1.000kg nhưng tính đến khi ngừng ông mới biết. Đó là vào trong 1 đêm trước mấy ngày chuẩn bị cho đợt xâm lăng đồi A1, ông được cử đi cấp bách khỏi đơn vị chức năng trong đêm.

Trước lúc đi, bạn đồng đội chỉ dặn bao gồm gì che mưa thì có theo tuy thế ông bảo thú thiệt ngày đó làm những gì có áo tơi chỉ gồm một mảnh vải dù cần cũng nhanh nhẹn cắp theo rồi đi. Ông được dẫn mang lại một nơi cách đơn vị chức năng khá xa, thấy khoảng 50 bằng hữu đơn vị không giống cũng triệu tập ở đây. Sau đó, mỗi cá nhân được giao nhiệm vụ ôm một bọc, bên ngoài quấn vải trắng rồi đi theo người chỉ dẫn trên con đường hầm.

Chiếc quấn đó nặng khoảng chừng 20kg, anh em không biết là gì chỉ biết nhận bổn phận vác đi. Trong đêm tối, đường trơn trượt, pháo sáng sủa của địch bắn lập lòe. Cuối cùng khi trời rạng sáng sủa cũng đến một cái hầm, những người dân lính được lệnh giao lại bọc đó lại rồi quay trở lại đơn vị liên tiếp làm nhiệm vụ.


*

Thời gian và tuổi tác có thể làm ông chiến hạ quên đi điều nào đó nhưng riêng về ký ức đa số ngày chiến dịch Điện Biên thì theo ông tính đến bây giờ

“Lúc đầu lúc nhận trọng trách trong đầu anh em ai ai cũng hồi hộp phán đoán, lưỡng lự là gì chỉ nghĩ đó là một bài toán khẩn cấp và túng mật. Mãi sau này khi vào trận đánh đồi A1 tôi new biết đó là 1 trong nhiệm vụ cực kì quan trọng, vật dụng mà anh em được giao chính là bộc phá. Nơi bạn bè đặt đông đảo quả đột phá đó chính là cứ điểm đồi A1. Khối bộc phá đêm tối đó mà bạn bè mang đến tất cả trọng lượng 1.000kg được đặt gần kề chân lô cốt giặc” – ông thắng kể lại.

Trong tâm tưởng bất kể người chiến sĩ nào cũng biết rằng cứ điểm đồi A1 là bức bình phong, là lá chắn thép của Mường Thanh. Không giải phóng đồi A1 thì không thể giải hòa Điện Biên. Bởi thế mà nhiệm vụ những bạn lính như ông được giao cực kì quan trọng.

Xem thêm: Lên Đồ Valhein Mùa 5 - Hướng Dẫn Chơi Valhein Liên Quân Mobile Mùa 18

Hồi tưởng về cuộc đấu ở đồi A1 cách ngày ông nhận nhiệm vụ đó ít hôm, ông trầm buồn, hai con mắt ngân ngấn nước. Ông nói trước ngày diễn ra trận đánh ở đồi A1, bằng hữu trong đơn vị được sẵn sàng tư tưởng, cấp cho giày. Không ít người trong đơn vị chức năng tâm sự gửi gắm rất nhiều nỗi niềm. Phần đa đôi giày được cấp người nào cũng cất giữ mà không dám đi vày biết có thể sắp bao gồm trận đánh lớn.


*

Với nhiều thành tựu trong cả thời chiến với thời bình, ông thắng vinh dự được rất nhiều lần gặp và chụp hình ảnh cùng Đại tướng mạo Võ Nguyên Giáp

“Một cuộc chiến đẫm ngày tiết và quyết liệt chưa từng thấy, bởi sức ép của bứt phá nhiều quân thù đã chết ngay tại chỗ, ngày tiết ướt đẫm trên đồi A1. Xác giặc ngổn ngang trên đồi. Phía ta cũng những chiến sĩ, những người con ưu tú của dân tộc, vẫn vĩnh viễn nằm lại trên trái đồi này” - Ông Thắng ngậm ngùi khi ghi nhớ về những người lính của ta đã quyết tử trong trận đánh.

Nhấp chén trà, ông bồi hồi nhớ lại khoảng thời gian rất ngắn chiến thắng: “Giữa trưa ngày 7/5, những mũi tiến công của ta liên tiếp áp sát, siết chặt vòng vây, tiến sâu vào “sống tủi” của Đờ Cát. Gần buổi tối thì bọn chúng đầu sản phẩm vô điều kiện. Các đơn vị chia thành từng tổ vào cụ thể từng hầm bắt nó giơ tay đầu hàng. Tôi và một số anh em nữa vào bắt sinh sống tướng Đờ Cát. Vậy là, chấm dứt 56 hôm sớm đào hầm chiến đấu, làm nên chiến dịch Điện Biên Phủ quang vinh năm châu, chấn cồn địa cầu”.

Gian nan áp giải tù binh về hậu phương

Sau lúc chiến dịch Điện Biên tủ chiến thắng, ai nấy mọi háo hức chờ đón ngày được dự lễ chiến thắng thế tuy thế ông là 1 trong số tín đồ được cử áp giải tù binh Pháp về hậu phương. Vậy là cần bỏ qua sự kiện tuyên cha chiến thắng, ông cùng bầy đàn áp giải khoảng tầm hơn 1 vạn quân địch quốc bộ từ Điện Biên về Thanh Hóa.

Lực lượng của ta thì mỏng, lực lượng của địch thì đông. Trung bình mỗi một chiến sĩ phải thống trị khoảng 50 quân địch. Phía dưới quân thù đông, bên trên máy bay địch vẫn bay là là vừa để cung ứng lương thực, hàng hóa vừa rải truyền đơn nên trong tâm chiến sĩ nào thì cũng vừa mừng vừa lo. Sau khi được cổ vũ của cán cỗ thì cửa hàng chúng tôi cũng cảm xúc yên lòng.

Trên con đường về hậu phương, nhiều phần đường địch núm thủ không đi, đòi ưu sách, cướp súng tốt trốn vào bản... Trải qua toàn bộ những gian nan đó, sau cuối bộ team ta cũng dứt nhiệm vụ.

“Vậy là như 1 vòng tròn khép kín, tôi thâm nhập ngay từ mọi buổi đầu cho tới khi kết thúc, trao trả tù binh về hậu phương - xong cuộc hành trình dài chiến dịch Điện Biên Phủ. Dù cực khổ nhưng vô cùng đỗi tự hào...” – ông Thắng chia sẻ.


Chuyên mục: Tin Tức